Khi Nam Thứ Phản Công – Chương 32: Hãy nghĩ rằng đây là một chuyến đi dã ngoại (1)

“Vậy thì đây là lần đầu tiên ngài ấy tham dự, cũng giống tôi ạ.”

Christelle trả lời. Tôi nghe cô nói mà không nghĩ gì nhiều, nhưng rồi ngừng ăn bánh mì khi nhận ra ý cô.

Vậy tức là……

“Đúng thế. Cédric sẽ không chỉ quan sát. Ta tin rằng nó muốn thắng.”

Hồng y Boutier dịu dàng giải thích.

Tôi nhìn bà, và rồi quay sang nhìn Christelle đang ngồi cạnh tôi một lần nữa.

“Tiểu thư Sarnez cũng sẽ tham dự vào Đại Thảo Phạt Ma Thú ạ?”

Đôi mắt màu xanh xám của Christelle sáng lấp lánh, và cô mỉm cười tươi tắn khi tôi hỏi vậy.

“Vâng. Chúng tôi dự định rằng tôi đang mong muốn trở thành một Thánh hiệp sĩ ở đại hội săn ma thú. Đó cũng là cơ hội để tôi thể hiện năng lực nữa ạ.”

Đó là một chiến lược tốt.

Thay vì chỉ đơn giản gửi thông tin qua một bài báo hay một lời thông báo, sẽ hiệu quả hơn rất nhiều nếu cô thể hiện sức mạnh của nước trước vô số quý tộc tham dự Đại Thảo Phạt Ma Thú.

Thuyết phục mọi người sẽ dễ dàng hơn nếu cô bắt đầu sự nghiệp bằng cách săn ma thú và Hoàng thất hỗ trợ cô.

Nó sẽ giống như ‘Sự ban phước đầu tiên của Chủ thần lên mảnh đất cằn cỗi của Thánh hiệp sĩ’. [1]

“Vậy thì thật tuyệt.”

Tôi nói vậy.

Cuối cùng thì cốt truyện của hai người Christelle và Hoàng tử Cédric có vẻ như đã bắt đầu.

Đương nhiên, tôi cũng nghĩ rằng họ đã có khoảng thời gian tuyệt vời cùng nhau ở Vũ hội Mùa xuân, nhưng bởi đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ, câu chuyện tình yêu và phiêu lưu của họ có vẻ sẽ bắt đầu ở Đại Thảo Phạt Ma Thú.

Eunse luôn luôn nói rằng họ nên chia tay bất cứ khi nào em nói về hai người họ, nhưng đối với tôi, hai người họ là một cặp đôi đẹp.

Christelle gật đầu khi nghe lời chúc mừng của tôi.

“Đó cũng là lý do gần đây tôi đã gặp với rất nhiều Thần quan ạ. Tôi mong rằng sẽ có ít nhất một ai đó trở thành cộng sự của tôi trong khoảng thời gian của Đại Thảo Phạt Ma Thú.”

Cô ngừng nói một lát và nhìn tôi.

“Nhưng việc tìm một ai đó phù hợp thực sự rất khó. Các Tổng giám mục thì luôn bận rộn, các Giám mục nói rằng theo tôi đến Đại Thảo Phạt Ma Thú sẽ rất khó, và còn với những người nhiệt tình hơn…… Họ hứng thú với vinh hoa và thành đạt hơn là tôi.”

Điều đó cũng không lạ.

Các Tổng giám mục và Giám mục quá bận rộn với việc quản lý các Giáo phận [2] và chính trị, nên họ sẽ không muốn phí thời gian với một vị tiểu thư mà con đường trở thành Thánh hiệp sĩ còn chưa chắc chắn.

Các Thần quan sẵn lòng đầu tư ether vào Christelle hẳn sẽ hứng thú với việc tạo mối liên hệ với Gia tộc Sarnez hơn là sự phát triển của cô.

“Tôi cảm thấy mệt mỏi vì mặc dù tất cả họ đều nói rằng việc Đế quốc có một Thánh hiệp sĩ là một điều tuyệt vời, nhưng đồng thời họ cũng đang tính toán khả năng thành công của tôi.”

Christelle lẩm bẩm rằng cô đã chịu quá đủ với những người như vậy.

Tôi nhanh chóng quay sang nhìn biểu cảm của Hồng y, nhưng có vẻ bà quá bận tâm thưởng thức cà phê nên không nghe thấy lời phàn nàn của Christelle.

Chỉ mình tôi biết được danh tính thật sự của nhân vật chính này…… [3]

“Bởi vậy nên, nếu như điều này ổn với Vương tử, và nếu bệ hạ và Đức Hồng y điện hạ cho phép……”

Tôi nhanh chóng vùi mặt vào tách trà bởi tôi cảm thấy bất an.

Trà hoa hồi ngọt giờ cảm giác như thuốc độc.

“Tôi muốn hỏi người trở thành cộng sự của tôi cho đến hết tháng tới. Tôi sẽ tìm một người cộng sự khác sau khi tôi chính thức trở thành hiệp sĩ ạ.”

“……Tôi có giá thuê rất đắt đấy ạ. Cả chất lượng và lượng ether của tôi đều ở mức xuất sắc, và tôi cũng là một Thần quan Vương tộc.”

May mắn thay, giọng tôi không run rẩy.

Tôi cũng giữ vững vẻ mặt trơ tráo và còn không nhìn về phía cô.

Bình tĩnh nào, tôi có thể từ chối cô và cũng có thể bị từ chối.

“Tôi sẽ mua người bằng tiền ạ. Giá là bao nhiêu ạ?”

Không, tại sao cô biết câu đó? Xin thất lễ nhưng người đã xuyên vào cơ thể Christelle bao nhiêu tuổi vậy……? [4]

“Tôi cần rất nhiều tiền đó ạ.”

“Xin hãy cứ nói.”

“……2 triệu một tháng?”

Hai triệu franc là khoản tiền tôi nhận mỗi tháng từ Hoàng thất Riester.

Đó là khoản tiền lớn nhất tôi có thể nghĩ ra được ngay lúc này.

Theo như lời của Benjamin và Ganael, số tiền này có thể mua được một căn biệt thự đẹp ở ngoại thành Hoàng đô, và đủ cho một căn nhà cạnh hồ nếu tôi đích thân cho xây.

Ngay cả con gái của Công tước Sarnez sẽ không thể tự mình quyết định một số tiền lớn như vậy.

“4 triệu một tháng ạ. Tôi sẽ đích thân đến Hoàng cung để nhận ether khi tôi cần.”

“Vâng……?”

“Hahahaha.”

Tôi bị đàn áp bởi khí phách của Christelle và phản ứng một cách ngốc nghếch, và rồi tôi nghe thấy Hồng y cười lớn.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy bà cười lớn như vậy, nên tôi có chút kinh ngạc.

Bà cảm thấy buồn cười đến mức đẩy chiếc kính một mắt lên trong khi lấy khăn tay để lau nước mắt.

“Hahaha, Vương tử không biết gì về Gia tộc Sarnez phải không?”

“Tôi có biết họ rất giàu nhưng……”

“Tiền tiêu hàng tháng của tôi là năm triệu franc ạ.”

Christelle nhẹ nhàng nói thêm. Tôi há hốc miệng.

Chỉ khi ấy, tôi mới nhận ra rằng Christelle và tôi có điều kiện xuyên không hoàn toàn khác nhau.

Cô là con gái quý giá của một đại quý tộc trong Đế quốc, còn tôi là một đứa con ngoài giá thú phải sống như một con tin trong Hoàng cung cho đến hết đời.

Tiền tiêu vặt của chúng tôi đương nhiên sẽ rất khác biệt.

“Vậy thì deal nhé? [5] Người sẽ trở thành cộng sự tạm thời của tôi nhé ạ?”

“Điều đó không phải do Vương tử của chúng ta quyết định.”

Hồng y là người trả lời câu hỏi của Christelle.

Bà đã nhanh chóng ổn định biểu cảm, và khôi phục ánh mắt nhân từ mà thần bí như thường lệ.

“Bởi Vương tử đến đây với tư cách Thần quan Xưng tội của Hoàng cung và vẫn đang tận tâm với trách nhiệm, sẽ khó để cậu có thể làm cộng sự hay ký khế ước với những người ngoài.”

‘Ta nghĩ rằng ta cũng đã nói với cô lần trước.’, bà nói thêm.

Tôi nhận ra đôi mắt màu be của bà cũng có thể trở nên lạnh lẽo.

Dựa trên phản ứng vừa nãy và lần trước khi Christelle hỏi thăm tôi, có vẻ bà đang đề phòng tôi và Christelle trở nên thân thiết.

Quả nhiên, bà là ‘Quý bà Au’, người đã đóng vai trò quan trọng trong việc gắn kết Hoàng tử Cédric và Christelle trong tiểu thuyết nguyên tác.

Bà hẳn không muốn người yêu tương lai của Hoàng tử, một người bà xem như con trai, lại dính líu với một con tin như tôi.

Cũng có lợi cho tôi nếu Hồng y ngăn Christelle lại.

“Thực sự không dễ nhỉ.”

Christelle chậm rãi ngả người ra sau và lầm bầm.

Mặc dù cô than phiền là vậy, biểu cảm trên gương mặt cô không thay đổi chút nào.

Dường như cô càng thêm khí thế khi phải đối diện với vật cản, cứ như thể cô đang trên đường trở thành một nhân vật chính munchkin vậy.

“Nếu vậy thì bây giờ người có thể cho tôi một chút ether không ạ?”

“Ở đây ạ?”

Giọng tôi trở nên lớn hơn một chút khi nghe thấy lời đề nghị đột ngột của Christelle. Cô mỉm cười rạng rỡ.

“Ngay cả nếu chúng ta không thể lập giao kèo, tôi cũng có thể nhận được một sản phẩm mẫu không ạ?”

Người này từng làm bán hàng à…… Tôi cảm thấy quá kinh ngạc đến mức tôi nghĩ ra một điều vẩn vơ như vậy.

Tôi không có lý do nào để từ chối, nên tôi nhìn về phía Hồng y, và bà chỉ hơi nghiêng đầu một chút mà không tỏ ý phản đối gì.

Nếu tôi là tên Hoàng tử, tôi đã mặc kệ cô hoặc khịt mũi khi nghe cô nói vậy, nhưng tôi khó có thể làm vậy với tính cách của tôi.

Chết tiệt.

“……Chỉ trong chốc lát thôi ạ.”

Kết cuộc thì, tôi nói một lời ngắn gọn như vậy.

Christelle thể hiện sự mong đợi bằng cách gõ nhẹ đôi bốt dài xuống sàn.

Tôi nhắm mắt và mở Thánh sở.

Tôi cảm giác như một lượng nhỏ sơn màu đang bay ra từ đầu ngón tay và ngón chân để vẽ nên một bức tranh.

Mặt sàn của văn phòng Hồng y trở nên rực sáng, và một vòng tròn hoàng kim bao phủ tôi và Christelle.

“Woah……”

Christelle chớp đôi mắt tròn và buột miệng cảm thán.

“Tôi đã từng nhìn vòng tròn của các Thần quan khác ạ. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một Thánh sở có cảm giác tinh khiết và trong sạch như thế này.”

Ngay cả nếu cô nói vậy, tôi cũng không bán đâu ạ. Tôi tưởng tượng ether của tôi giống như một cuộn len.

Tôi nghĩ rằng sẽ đủ cho cô nếu như tôi tháo ra một vòng len và truyền cho cô.

— Cộc cộc

“Vào đi.”

Tiếng gõ vọng ra từ chiếc cửa gỗ gụ. Hồng y nhanh chóng trả lời, và cánh cửa ngay lập tức mở ra.

Tôi dừng truyền ether và quay đầu về phía người mới đến. Khi tôi quay đầu sang nhìn……

“Điện hạ.”

“Xin chào, đại tử của ta.”

Hoàng tử Cédric, người vẫn đẹp trai đến kinh ngạc như thường lệ, bước vào văn phòng.

*

Nhưng tại sao chứ? Ngay cả khi anh chưa phải là Hoàng thái tử, anh không bận à?

Tôi tự hỏi như vậy trong thoáng chốc.

Đây là tiểu thuyết RoFan, nên cũng là chuyện bình thường khi nhân vật chính và nam chính thường xuyên gặp mặt.

Có lẽ Hồng y Boutier gọi anh đến đây bằng sử dụng lớp học làm cái cớ.

Vấn đề là tôi cảm giác như một vết nhơ trong mối quan hệ của họ vậy.

“Cậu đang làm gì vậy?”

“Tôi chuẩn bị truyền ether cho tiểu thư Sarnez ạ.”

Tôi bình thản trả lời Hoàng tử, người đi vào chủ đề chính ngay lập tức mà không chào hỏi gì.

Christelle đứng dậy và hành lễ với Hoàng tử. Hoàng tử chỉ đáp lại bằng ánh mắt.

Tên đó quả thực là một tên nhỏ nhen đến mức đáng kinh ngạc.

“Ether của tiểu thư có vẻ như khá đủ rồi mà.”

“Đây là vấn đề cá nhân tôi, nên điện hạ không cần phải can thiệp đâu ạ.”

Khi Hoàng tử bắt đầu gây gổ, Christelle trả lời với một nụ cười.

Bầu không khí trong văn phòng ngay lập tức trở nên lạnh lẽo.

Natalie, vị tùy tùng đã dẫn Hoàng tử vào trong, mỉm cười khi gặp ánh mắt của tôi, đóng cửa lại và biến mất trong tức khắc.

Ha…… Tôi tặc lưỡi ghen tị và rồi đứng lên khỏi ghế bành.

“Chúng ta sẽ có thời gian vào hôm khác, nên tôi sẽ cho cô ether vào lần tới ạ.”

Tôi thu về Thánh sở. Đây là cách tôi bảo họ đừng đánh nhau mà hãy hòa thuận vào lúc này.

Tôi nghĩ rằng Hoàng tử sẽ tỏ ý bực bội nếu như Christelle nhận ether khi cô không thật sự cần nó, bởi anh có một đứa con trai bị cạn kiệt ether.

Christelle có vẻ không bằng lòng, nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận quyết định của tôi.

“Không phải hôm nay chúng ta sẽ đến sân đấu tập trong nhà sao ạ?”

Hoàng tử đột ngột thay đổi chủ đề khi nói chuyện với Hồng y.

Tôi nhận ra tên đó đang mặc trang phục thoải mái giống với hôm đấu tập với Christelle ở sân tập ngoài trời.

Chỉ có đôi găng tay màu đen trên cả hai tay là vẫn giống với mọi khi.

Vải da của găng chỉ che được các ngón tay, để lộ một nửa lòng bàn tay và mu bàn tay của anh. Tôi cảm thấy thiết kế này thực sự rất vô dụng.

“À, đúng vậy. Ta đã nhờ Frédérique để nó trống vào 11 giờ 30 phút.”

Hồng y mỉm cười dịu dàng và bắt đầu dọn dẹp.

Bà giải thích rằng bà đã nói với Hoàng đế, người thường xuyên sử dụng sân tập trong nhà trước bữa trưa mỗi ngày, rằng bà dự định sẽ sử dụng sân tập ấy để dạy lũ trẻ hôm nay.

Tôi cảm giác như Hồng y và Hoàng đế có mối quan hệ rất thoải mái với nhau.

“Vậy hai người đi trước đi. Ta có điều cần nói với Vương tử.”

Tôi ạ?

“Không có gì nghiêm trọng đâu. Ta sẽ nói ngắn gọn thôi.”

Bà nhẹ nhàng ra hiệu cho Christelle và tên Hoàng tử rời đi.

Hai người hành lễ với Hồng y, và ngay cả khi rời khỏi phòng, hai người vẫn lườm nhau với vẻ bất mãn.

Ngay cả như vậy, họ cũng sẽ sớm hẹn hò, nên việc tôi cần lo lúc này không phải là hai nhân vật chính mà là cuộc nói chuyện riêng với Hồng y sau một khoảng thời gian dài.

“Người đang định nói về……”

Tôi vẫn ngồi yên trên ghế, nhưng cảm giác bất an khiến tôi giữ chặt tách trà bằng cả hai tay.

Mùi hương của trà hoa hồi ấm cố gắng làm tôi bình tĩnh lại.

“Ừm, ta đã nói rằng Frédérique và ta sẽ không tham dự Đại Thảo Phạt Ma Thú năm nay, đúng không?”

“Vâng.”

“Bởi vậy, họ đang thiếu đi một Thần quan nhận lời xưng tội của những người tham dự.”

“Vâng?”

Tim tôi chùng xuống. Tôi ngẩng đầu và nhìn thẳng vào mắt Hồng y.

“Ma thú đương nhiên là những sinh vật đe dọa mạng sống con người, và là ác thú phá hủy nhà cửa, nhưng chúng vẫn là sinh vật sống. Sẽ có nhiều quý tộc mong muốn xưng tội về tội sát sinh mà họ sẽ phạm phải hay đã phạm phải trong quá trình săn. Từ trước đến nay, ta vẫn luôn ở cùng họ để lắng nghe tội lỗi của họ.”

Bà ngân nga lời nói như đang hát. Vào lúc ấy, cụm từ ‘hiệu ứng cánh bướm’ xuất hiện trong đầu tôi.

Bởi vì tôi đã lựa chọn sống như một Thần quan Xưng tội, nên điều này xảy ra à?

“Ta muốn nhờ cậu đảm nhiệm việc này vào năm nay. Nếu Christelle khi ấy vẫn không có cộng sự, sẽ tốt nếu như cậu cũng đi cùng và giúp con bé thể hiện……”

Giọng của Hồng y nhỏ dần. Dường như bà thực sự không muốn điều ấy xảy ra.

“Cũng là điều tốt nếu cậu giúp Cédric giành được ‘Hỏa Tinh Tuệ Kiếm’ và xây dựng mối quan hệ với Hoàng thái tử tương lai.”

“……”

Tôi tự ý thức về bản thân một lần nữa.

Tôi không thể nói rằng những quyết định của tôi hoàn toàn không có ảnh hưởng gì, nhưng hiệu ứng cánh bướm này đã xuất hiện từ rất lâu về trước.

Cốt truyện mở đầu của ‘TTTTDGSKBV’ đã đi chệch hướng kể từ khi Thần vật trong ‘Thần điện Cảnh giới’ được sử dụng để cứu tôi mà không phải Christelle.

Tôi trước đây chỉ suy nghĩ về ảnh hưởng của nó lên tôi và nhân vật chính.

Nhưng giờ đây, tôi nhận ra không chỉ hai người, mà có ba người cùng bị ảnh hưởng khi cánh bướm đập.

Sau khi hôn ước với Christelle bị hủy bỏ, Hoàng tử đã không thể nhận được quyền lực của ‘Gia tộc Công tước Sarnez’ làm thế lực chống lưng.

Tuy vậy, có vẻ như anh có kế hoạch khác.

____________

TL’s notes:

[1] Mảnh đất cằn cỗi của Thánh hiệp sĩ là do Đế quốc từ trước đến nay chưa từng có Thánh hiệp sĩ nào.

[2] Giáo phận: Lãnh địa được quản lý bởi một Giám mục. Lãnh địa được quản lý bởi một Tổng giám mục sẽ là Tổng giáo phận.

[3] Câu này refer đến câu giới thiệu nội dung của Omniscient Reader’s Viewpoint (ORV – Toàn Trí Độc Giả) “Chỉ mình tôi biết được kết cục của thế giới này.” =))))))))) tác giả đỉnh dữ thần mọi người ạ

[4] Câu của Christelle từ drama Trái Tim Mùa Thu của Hàn, chiếu vào năm 2000 =))))

[5] Christelle nói tiếng Anh mọi người ạ =))

[6] Munchkin: Là để chỉ những nhân vật chính rất mạnh nhé, cũng giống như OP (overpowered) đó.

<< Previous Chapter | Index | Next Chapter >>

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *