Khi Nam Thứ Phản Công – Chương 36: Kẻ trăng hoa của Thần quốc (2)

Địa điểm phỏng vấn mà Hoàng đế cho chúng tôi còn lớn hơn cả phòng của tôi ở Cung Juliette.

Tôi đi theo tùy tùng của Hoàng đế Cung và ngồi xuống chiếc ghế bành dành cho người có vị trí cao hơn.

Tôi ngay lập tức cảm thấy thoải mái khi ngồi xuống. Quả nhiên họ chỉ có những đồ vật chất lượng nhất ở đây.

Phu nhân Sarah Belliard ngồi đối diện tôi.

“Người hẳn rất thân thiết với tiểu thư Christelle de Sarnez ạ.”

“Không, hoàn toàn không ạ.”

Bà tự dưng nói một điều gì đó có thể khiến tôi gặp rắc rối lớn. Tôi ngay lập tức phủ nhận.

Vừa nãy…

Tôi, Christelle, Hoàng tử và phu nhân Belliard lúng túng chào hỏi nhau bên ngoài văn phòng của Hoàng đế.

Sau đó Christelle nói với tôi ‘Cảm ơn vì đã chơi với tôi ạ’ và rời đi, còn Hoàng tử mặc kệ chúng tôi và bước vào phòng của Hoàng đế như chuyện thường tình.

Tôi đã lo rằng có thể tên đó sẽ lại dính vào chuyện của tôi, nhưng may mắn thay, đó có vẻ chỉ là ngẫu nhiên.

Vậy nên chỉ có phu nhân Belliard, tôi và ba tùy tùng vào phòng đúng như kế hoạch.

Tuy vậy, có vẻ như phu nhân Belliard đã tự hiểu lời của Christelle tùy ý mình.

“Vậy là người chưa biết tên đệm của tiểu thư ạ.”

“Tôi sẽ không bao giờ biết đâu ạ.”

Tôi ngay lập tức trả lời. Tôi không thể nói rằng tôi đã biết rồi và đã được nghe về nó vào lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt.

Phu nhân Belliard mỉm cười nhàn nhã và chuyển chủ đề.

“Với cả…… Tôi cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy người đàn ông đẹp trai nhất Đại lục, người đàn ông đẹp trai nhất Đế quốc và người đàn ông đẹp trai nhất Thần quốc ở cùng một chỗ. Tôi thực sự rất may mắn.”

Gì thế, bà vừa rap à.

Mặc dù bà không dùng những từ khó, tôi vẫn cảm thấy khó có thể hiểu được bà vừa nói gì.

Sau khi thấy biểu cảm của tôi, bà giải thích thêm.

“Hoàng tế Alexandre điện hạ đã từng được gọi là người đàn ông đẹp trai nhất Đại lục khi ngài ấy còn sống. Và Hoàng tử Cédric điện hạ được coi là người đàn ông đẹp trai nhất Đế quốc cả trên danh nghĩa và thực tế ạ.”

Bà đang nói về việc nhìn thấy Hoàng tử Cédric, tôi, và bức chân dung của Hoàng tế Alexandre ở hành lang khi nãy.

Cũng có phải là F4 đâu chứ…… [1] Tôi cảm thấy hơi rùng mình, nhưng tôi cố gắng bỏ qua.

Hoàng tử trông gần như giống hệt vị Hoàng tế đã qua đời, vậy nên cũng không lạ khi cả hai người họ đều được khen là đẹp trai.

Ngay cả Eunse, người luôn gọi anh là ‘Crapdric, Crapdric’, vẫn luôn bị hút hồn mỗi khi em nhìn thấy tranh minh họa của Hoàng tử.

“Là vậy ạ.”

“Thưa Vương tử, người có biệt vì sao Hoàng đế bệ hạ lựa chọn Hoàng đế Cung là nơi phỏng vấn không ạ?”

Giọng điệu của phu nhân Belliard sắc bén hơn.

Tôi dựng thẳng lưng theo phản xạ.

Buổi phỏng vấn đang diễn ra ở một phòng khách khá gần với nơi làm việc của Hoàng đế.

Đây là câu hỏi đầu tiên à?

“Có lẽ là để trấn áp tinh thần của phu nhân ạ. Đây là nơi mà người sẽ liên tục cảm thấy rằng bệ hạ đang ở gần.”

Khi tôi trả lời, phu nhân Belliard khẽ mỉm cười.

Có vẻ như bà vừa lòng với câu trả lời ấy.

Tôi cảm thấy rằng bà trông hơi giống với biên tập trưởng nghiêm khắc trong bộ phim mà anh trai thích.

Có phải là không nhỉ.

“Người có kỹ năng phân tích rất sắc sảo ạ. Nhưng cũng có một lý do khác nữa ạ. Tôi đã được nghe rằng Cung Juliette bắt đầu sửa chữa kể từ tháng trước.”

“……”

“Ngài ấy hẳn không muốn cho tôi xem công trình sửa chữa ạ.”

Đôi mắt màu xanh của người phụ nữ sáng lấp lánh.

Quả nhiên, trông bà tràn đầy năng lượng hơn nhiều so với khi tôi nhìn lén qua khe cửa của phòng xưng tội.

Mái tóc được cắt gọn gàng màu trắng, chiếc váy kim đoạn màu đỏ, và ngay cả từng nếp nhăn trên gương mặt bà đều tỏa ra khí thế áp bức người đối diện.

“Việc sửa chữa đã hoàn thành rồi ạ. Thông tin của người chậm hơn tôi nghĩ, phu nhân Belliard.”

Tôi trả lời. Tôi cố tình bỏ qua sự thật rằng việc sửa chữa chỉ mới hoàn thành hai ngày trước.

Và phu nhân Belliard mỉm cười với biểu cảm tỏ ý rằng bà chưa từng ngờ tới điều này.

Một trong số những lý do mà Cung Juliette cần tu sửa là do tôi đã hủy diệt nội thất bên trong phòng ngủ và cửa sổ khi kháng cự lại cặp song sinh sát thủ vào tháng trước.

Hoàng đế hẳn không muốn cho phu nhân Belliard nhìn thấy điều ấy.

Bà hẳn cũng không muốn các nhân chứng để lộ thông tin ra ngoài.

Bởi vậy, bà đã mời phu nhân Belliard đến Hoàng đế Cung mà không phải Cung Juliette, nơi tôi đang ở.

“Tôi đã tưởng rằng người chỉ đơn thuần là một người ấm áp, nhưng người cũng biết cách dùng gai nhọn ạ.”

Bà công khai đánh giá tôi như vậy.

Tôi cảm thấy khó chịu, nhưng sống trong một môi trường Nho giáo trong suốt 29 năm khiến tôi không thể cãi lại một người lớn tuổi hơn.

Tôi cũng không muốn bị khiêu khích, nên tôi chỉ mỉm cười và đổi chủ đề.

“Tôi chỉ nói sự thật thôi ạ. Tôi được nghe rằng có giới hạn về thời gian, nên hẳn người cũng nên nhanh chóng tiếp tục phỏng vấn đi ạ.”

Hoàng đế đã cho phu nhân Belliard 30 phút. Khoảng thời gian ấy có thể dài hoặc ngắn, tùy theo cách bà sử dụng.

“Vậy tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi mà cách độc giả của chúng ta sẽ tò mò nhất ạ.”

Biên tập trưởng của < Bán tuần báo Riester > mở cuốn sổ bà đang cầm trên tay và đeo cặp kính lên.

Tôi thầm nhắc lại mục tiêu của ngày hôm nay. Tôi sẽ giả vờ không biết với các câu hỏi khó, và tôi sẽ trả lời ngắn gọn hết mức có thể đối với các câu hỏi dễ.

“Người nghĩ thế nào về biệt danh ‘Kẻ trăng hoa của Thần quốc’ ạ?”

“Phu nhân Belliard, người đang thất lễ với Vương tử cao quý đó ạ.”

Benjamin đang đứng sau tôi hơi tỏ ra bất mãn với câu hỏi tàn nhẫn ấy.

Tôi quay đầu và bảo ông rằng tôi ổn.

Câu hỏi ở mức độ này không hề nằm ngoài dự đoán, đặc biệt là với người làm chủ tạp chí bán chạy nhất Đế quốc.

“Chà, kẻ trăng hoa.”

Tôi hơi kéo dài giọng một chút. Đây là điều tôi hẳn còn tò mò hơn là bản thân bà.

Thực ra, đây đã luôn là điều tôi tò mò kể từ ngày đầu tiên xuyên vào đây.

‘Vương tử Jesse’ thật đã sống như thế nào mà khiến cho anh bị gọi là kẻ trăng hoa một cách công khai như vậy?

Tôi đã đọc các tựa báo nói rằng anh đã tạo ra rất nhiều những tin đồn ở Thần quốc và cướp đi trái tim của vô số các phụ nữ quý tộc, nhưng tôi không có cách nào biết được chúng có phải sự thật hay không.

Eunse chưa từng nói gì về quá khứ của Vương tử Jesse mà chỉ chủ yếu nói về tình cảm cũng như sự chân thành mà anh dành cho Christelle.

“Tôi không nghĩ gì nhiều về điều đó ạ.”

Bởi vậy nên tôi chỉ trả lời như vậy. Đằng nào điều đó cũng không liên quan đến tôi.

“Hohoho, đây là cơ hội để người biện minh đó ạ.”

Phu nhân Belliard trầm giọng cười và nói. Biện minh? Nhưng tôi cần phải biết chuyện gì đã xảy ra để có thể biện minh.

“Người đang nói về sự việc gì cần biện minh thế ạ?”

“Vậy là người đang hỏi tôi ạ. Hừm, điều đầu tiên tôi có thể nghĩ ra là lời đồn về việc người đã từng bắt cá hai tay với hai người phụ nữ đã kết hôn ạ. Tôi được nghe rằng một người đang trong tháng cuối của thai kỳ vào lúc ấy, và người còn lại là một tư tế vừa kết hôn. Tôi được biết rằng ở Thần quốc, không có ai là không biết chuyện ấy.”

Tôi há hốc miệng. Tôi cũng có thể nghe thấy tiếng Ganael hít vào một hơi phía sau lưng.

Tôi nên cảm thấy ngạc nhiên hơn vì điều gì? Về việc Vương tử Jesse ngoại tình một cách điên rồ như vậy?

Về việc anh dính líu với cùng lúc hai người đã kết hôn? Hay về việc Eunse đã thích một tên như thế này?

Khoan đã, đây có thực sự cùng một bối cảnh với nguyên tác tiểu thuyết không?

“Vương tử.”

Benjamin bình tĩnh gọi tên tôi và đặt tay lên vai tôi, sau đó bỏ tay xuống.

Chỉ khi đó, tôi mới thầm lắc đầu trong tư tưởng.

Tôi không thể biết rằng điều này có phải thật hay không.

Bình tĩnh nào, Jung Jesse. Hành động như những gì mày đã dự tính trước đó.

“……Tôi không biết ạ.”

“Người không biết ạ?”

Giả vờ không biết với những câu hỏi khó. Và tôi cũng không nói dối khi nói rằng tôi không biết.

Và rồi bà viết gì đó vào sổ tay với cây bút lông.

“Có phải ý người rằng đó là vu khống không ạ?”

Phu nhân Belliard hơi cúi đầu xuống và nhìn tôi qua cặp kính.

Đầu tôi vẫn còn đau nhức sau khi nhận cú tấn công về việc ‘Tam giác ngoại tình với phụ nữ đã kết hôn’ này.

“Câu chuyện về việc Vương tế Werner của Thần quốc đã làm tất cả mọi thứ, từ vật chất đến tinh thần, để bôi nhọ danh dự của Vương tử là điều khá nổi tiếng, ngay cả ở Đế quốc ạ. Liệu người có nghĩ rằng những vụ bê bối này cũng là kế hoạch của Vương tế không ạ?”

Vào lúc ấy, mắt tôi mở to. Đầu tôi trở nên nguội hẳn đi, như thể được dội chocolate bạc hà lên đó vậy.

Điều mà bà nói là có lý.

Werner Venetiaan. Vương tế của Thần quốc Venetiaan, và chồng của Quốc vương Christanne.

Để bảo vệ vị trí của con gái giữa mình và Quốc vương là Vương thế nữ Elise, ông không chỉ gửi đứa con hoang Jesse Venetiaan đến Đế quốc làm con tin mà còn cố gắng ám sát tôi.

Đó là do mặc dù Elise có quyền thừa kế với tư cách là đứa con đầu tiên và là con hợp pháp, ông vẫn cảnh giác với Vương tử Jesse vì anh đặc biệt nổi tiếng.

Sẽ là hợp lý nếu như con người này phát tán những tin đồn thất thiệt để bôi nhọ tên tuổi của Vương tử.

Và cũng sẽ dễ hiểu vì sao Eunse thương cảm Vương tử Jesse nhiều đến vậy.

Một người đàn ông phải hứng chịu khinh miệt và lời đồn thất thiệt dù bản thân anh không có lỗi gì, sa vào lưới tình với Christelle nhưng không thể chiếm được trái tim cô, và cuối cùng chết vì cô.

“……Vương tế điện hạ là người đặc biệt quan tâm đến tương lai của Thần quốc ạ. Làm sao tôi có thể biết được tâm tư của ngài ấy?”

Tôi mở miệng sau một khoảng lặng dài.

Giọng tôi chùng xuống bởi bối cảnh tồi tệ của câu chuyện, nhưng có vẻ như phu nhân Belliard nghĩ rằng tôi đang nói sự thật.

“Tương lai của Thần quốc…… Nghe điều ấy có vẻ như là Vương tế đang cố gắng kéo Vương tử xuống cho Vương thế nữ Elise vậy ạ.”

“Vương tử đã trả lời rồi ạ. Xin hãy chuyển sang câu hỏi tiếp theo.”

Ganael trả lời thay cho tôi. Tôi hơi mỉm cười và nhìn lên cậu bé.

Trông Ganael có chút giận dữ, nhưng cậu nhìn thấy ánh mắt của tôi và bắt đầu cố gắng kiểm soát biểu cảm.

Quả là một đứa trẻ ngoan.

“Vậy thì, tôi có thể hỏi một câu hơi nhạy cảm không ạ?”

Phu nhân Belliard bỏ kính xuống và đặt lên mặt bàn.

Khi tôi thoáng nhìn, sổ tay của bà đã đầy những chữ viết.

“Những câu hỏi người đã đặt từ trước đến giờ cũng đã đủ nhạy cảm rồi ạ.”

Bà bật cười khi tôi nói vậy. Tôi cũng mỉm cười và không chấp nhận rút lui.

Đây là một trận đánh mà tôi sẽ thắng cuộc.

Lẽ dĩ nhiên, cuộc trò chuyện này không phải là một cuộc trò chuyện dễ nghe, nhưng tôi đã thu được một số thông tin mới nhờ có những câu hỏi và câu trả lời vừa rồi.

Trước đó, tôi đã quá lo lắng nên quên mất rằng bà được gọi là ‘Chuyên gia về Thần quốc’.

Nếu như tôi biết cách tận dụng cuộc phỏng vấn ngày hôm nay, tôi sẽ có thể thu được rất nhiều thông tin từ bà.

Tôi không có gì để mất, bởi tôi không hiểu về cách thức vận hành của thế giới này.

“Lần này là một câu hỏi chính trị ạ.”

“Thật thú vị ạ.”

“Lý do Vương tử đến đây với tư cách con tin là do Thần quốc đã vi phạm Hiệp ước đình chiến và xâm phạm vào biên giới Bắc bộ ạ.”

“Đúng là vậy ạ.”

“Có một tin đồn rằng, cuộc xung đột ấy là do Vương thế nữ Elise tự mình hành động ạ.”

……Hửm?

*

Cédric Riester rời khỏi văn phòng của Hoàng đế và dừng bước.

Anh quay đầu và nhìn thẳng về phía cuối hành lang.

Anh có thể cảm nhận rõ ràng dòng chảy ether trải rộng như cánh đồng Nam bộ và dịu dàng như làn gió mùa xuân.

Anh đã từng cảm nhận ether của vô số các Thần quan, bao gồm cả Hồng y Aurélie Boutier, nhưng chỉ có một người duy nhất mang lại cảm giác này.

“……Lịch trình của Vương tử hẳn vẫn chưa kết thúc.”

“Đúng là vậy ạ.”

Tùy tùng David đáp lại lời anh.

Hoàng tử im lặng nhìn xuống bàn tay trái, nắm chặt lòng bàn tay và buông lỏng liên tiếp vài lần.

Hôm nay, tình trạng cơ thể của anh không tệ.

Không, tình trạng cơ thể của anh vẫn luôn ổn định kể từ khi Vương tử nhập cung.

Anh sẽ chỉ biến thành hình hài một đứa trẻ khi sử dụng quá nhiều sức mạnh.

Tuy vậy, việc đổ đầy bình nước khi có một giếng nước ở gần quả là một quyết định thông thái.

Ngay cả khi bình nước ấy có một vết nứt.

“Hãy nghỉ một chút trước khi đi.”

“Phòng kế bên cạnh phòng tiếp khách đang để trống ạ. Đó là phòng Vương tử Jesse sửa soạn vào sáng nay.”

David nhanh trí đề xuất nơi có điều kiện tốt nhất.

Hoàng tử gật đầu và bắt đầu bước.

Mặc dù không bằng việc trực tiếp nhận ether từ Vương tử, lửa trong cơ thể anh sẽ ngay lập tức dịu xuống chỉ bằng việc ở gần cậu.

Ether trong phòng xưng tội của Thần điện không thể nào sánh bằng.

Hoàng tử và tùy tùng nhanh chóng đến căn phòng kế bên phòng tiếp khách.

David nhẹ nhàng mở cửa trong khi nghĩ rằng ông nên chuẩn bị cà phê cho Hoàng tử.

Tuy vậy, đã có người ngồi trong phòng.

“……”

“……Tiểu thư Sarnez đang ở đây ạ.”

“Xin kính chào Hoàng tử điện hạ ạ.”

Christelle de Sarnez với mái tóc màu hồng đáng ao ước đang được buộc gọn nhanh chóng đứng dậy và tao nhã hành lễ.

Hoàng tử ngay lập tức cảm thấy bực bội trong tâm trí.

Anh đã nghe rằng cô sẽ ghé thăm Hoàng đế Cung vào hôm nay, nhưng anh không biết rằng cô vẫn đang ở đây.

Anh bồng bột cảm thấy muốn rời khỏi phòng.

“David, cà phê.”

“Vâng. Tiểu thư có uống gì không ạ?”

“A, tôi xin cà phê đá không quá mạnh với ạ. Cảm ơn ạ.”

Ether thuộc tính nước của cô luôn luôn làm Hoàng tử cảm thấy khó chịu.

Mỗi khi ở cùng một nơi với cô, đặc biệt là trong nhà, các giác quan của anh sẽ rơi vào trạng thái cảnh giác cao độ, và sự bất mãn theo bản năng cũng lấn áp tâm trí anh.

Mặc dù anh không thực sự rõ, nhưng ắt hẳn cô cũng cảm thấy điều tương tự khi cảm nhận ether thuộc tính lửa của anh.

“Phòng này có khung cảnh rất đẹp ạ.”

Khi David rời đi và chỉ còn lại hai người trong phòng, Christelle cảm thán như vậy.

Hai người chạm ánh mắt.

Đôi mắt của cô lạnh giá như băng.

Quả nhiên, hai người họ không tương thích.

____________

TL’s notes:

[1] F4 của Boys Over Flowers nhé =))

<< Previous Chapter | Index | Next Chapter >>

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *