Khi Nam Thứ Phản Công – Chương 28: Chương trình giảng dạy của Kiêu hãnh và Định kiến (4)

“Kính chào Vương tử Jesse Venetiaan.”

“……Xin chào, tiểu thư Sarnez.”

Christelle vẫn lễ phép và tôi vẫn lạnh nhạt vào hôm nay.

“Đây là lần đầu tiên ta dạy ngoài trời như thế này. Nghe khá vui phải không?”

Hồng y Boutier mỉm cười ấm áp. Tôi nới lỏng cơ mặt căng cứng một chút để bày tỏ sự đồng ý.

Tôi vốn dĩ là người thích ở trong nhà, nên tôi không có phàn nàn gì với những lớp học trong phòng, nhưng đi ra ngoài cũng không tệ bởi nó cũng giống như những chuyến đi dạo buổi sáng của tôi.

Thêm vào đó, đây cũng là lần đầu tiên tôi đến sân tập ngoài trời.

Trông nó càng lạ lẫm hơn bởi do tôi đã nhìn thấy Hoàng tử vung kiếm ở đây vào ngày đầu tiên xuyên vào nơi này, tôi đã không buồn nhìn về hướng này kể từ khi ấy.

Tôi không biết đây có phải dấu tích anh để lại hay không, nhưng tôi có thể nhìn thấy một vài vết đen trên sàn do kiếm khí, và rất nhiều kiếm tập đặt ở một bên.

“Vương tử, chúc người may mắn ạ!”

— Kkiii!

“Ganael, yên lặng đi.”

Một điểm khác biệt nữa là lớp học hôm nay cũng có các khách mời.

Tôi không hiểu vì sao, nhưng Hồng y cho phép sự tham dự của các tùy tùng thân cận, nên Ganael và Benjamin đang ngồi trong bóng râm và nhìn lớp học của chúng tôi với Demy trong một chiếc xe hoa.

Ngồi cạnh họ là Natalie, tùy tùng của Hồng y.

Năng lực của Christelle vẫn chưa được chính thức công bố, nhưng tôi đoán rằng họ đang dự định công bố điều đó, bởi mọi người được cho phép xem như thế này.

Tôi vẫy tay về hướng của ba người và một thần thú.

“Ma pháp sư của chúng ta vẫn chưa đến.”

Hồng y nói như thể đó không phải chuyện gì to tát. Rồi bà nhẹ nhàng ra hiệu với Christelle.

“Cô muốn sử dụng năng lực của mình không? Chúng ta đang ở ngoài trời và phái bên này là một khu rừng, nên cô có thể tùy ý sử dụng nó.”

Christelle gật đầu mạnh mẽ, và đôi mắt màu nước của cô sáng lấp lánh.

Mái tóc màu hồng được buộc gọn gàng cũng thể hiện quyết tâm của cô.

Tôi lùi về sau vài bước.

— Róc rách, róc rách

Một giọt nước nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay cô.

Tôi có thể nghe thấy Ganael kêu ‘woah’.

Christelle mỉm cười và di chuyển những ngón tay như tạo sóng mà không dừng lại.

Và rồi giọt nước bắt đầu lớn dần.

Giọt nước trong suốt không vẩn đục dần lớn bằng cỡ một quả bóng bowling, rồi lớn bằng cỡ một chiếc bồn rửa.

“Mức tiêu thụ ether như thế nào?”

“Tôi không cảm giác như tôi đang dùng quá nhiều ạ.”

Christelle trả lời câu hỏi của Hồng y.

“Tôi chưa từng làm nó lớn như thế này kể cả khi ở nhà, như thế này cảm giác thật tuyệt.”

Giọng của nhân vật chính rất sảng khoái. Cô có vẻ rất thỏa mãn với năng lực của mình.

Khi nhìn cô, tôi đột nhiên thắc mắc mục tiêu của cô là gì.

Tôi đang chỉ sống với một mục tiêu duy nhất là trở về nhà an toàn, nhưng mục tiêu của cô có vẻ khác.

Việc cô sẽ sử dụng năng lực này cho Đế quốc cũng có nghĩa là cô sẽ bước đến trung tâm nơi ánh đèn sân khấu chiếu rọi.

Tôi suy nghĩ về tính cách của ‘Chris của chúng ta’ mà Eunse đã kể cho tôi.

Ngoài việc tránh né mối quan hệ gần gũi với cô, việc ghi nhớ cách hành xử của nhân vật chính cũng rất quan trọng.

— Ào……

“Woah!”

Ganael cảm thán khi quả cầu nước cỡ lớn của Christelle trở thành một dòng suối dài.

Dòng suối lượn tròn trong không gian, và rồi uốn lượn như một con rắn.

Christelle hẳn cũng rất thích cảm giác khi điều khiển nước, và cô bật cười thành tiếng.

Khi cô đột ngột vươn tay ra,

— Àooooo!

Dòng nước lớn nhanh chóng phóng thẳng đến phía đối diện của sân tập.

Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý đến dòng nước ấy.

Tôi cảm giác như thể một khán giả đang dõi theo quả bóng trên sân cỏ trong một trận bóng đá. Và rồi,

— Àoooooooo!

Thanh kiếm của ai đó cắt ngang qua dòng nước. Tôi choáng váng bởi cảnh tượng khó tin ấy.

Nói đúng hơn, kiếm khí đã cắt qua dòng nước, nhưng khi nhìn thoáng qua, cảnh tượng ấy giống như một lưỡi kiếm cắt ngang dòng nước vậy.

Những giọt nước vương vãi sáng lấp lánh như thủy tinh trong ánh nắng mặt trời.

Cứ như chúng đang chuyển động chậm vậy.

“Điện hạ.”

Và tôi nghe thấy một giọng trầm quen thuộc.

Người đàn ông vừa xuất hiện với những giọt nước bao phủ xung quanh như filter của máy ảnh, trông như một fanart mà Eunse đã từng đưa tôi xem.

Nước đang chảy xuống từ thanh kiếm anh cầm bằng tay trái.

Phía sau người thanh niên là một người đàn ông trung niên có vẻ là tùy tùng, và Hiệp sĩ Élisabeth.

Cô gửi lời chào tới tôi bằng ánh mắt, và trông có vẻ phấn khích vì lý do nào đó.

“Chào mừng, Cédric. Con đến vừa kịp lúc.”

Hồng y mỉm cười dịu dàng với Hoàng tử.

Cũng không phải tôi chưa từng đoán trước điều này, nhưng tôi chưa từng muốn tên này sẽ đến. Cuộc đời này……

*

“Đây là đại tử của ta, người sẽ giúp chúng ta với tư cách một ma pháp sư vào hôm nay.”

Hồng y giới thiệu Hoàng tử bằng giọng tràn đầy tự hào.

Tên khốn Hoàng tử chỉ nhìn lướt qua chúng tôi bằng đôi mắt màu cam ánh lên vẻ trịch thượng.

— Kkii

Demy đang ở trong bóng râm cũng khe khẽ kêu. Có vẻ đứa nhóc cũng nghĩ Hoàng tử là một tên khốn.

Ở Vũ hội, Hoàng tử đã tự giới thiệu bản thân là một ma kiếm sĩ.

Điều đó có nghĩa anh vừa là ma pháp sư vừa là kiếm sĩ, nên không có lý do gì để tên này không thể đến vào hôm nay.

Có lẽ người mà Hiệp sĩ Duhem gọi là một trong những ‘ma pháp sư mạnh nhất Đế quốc’ cũng là Hoàng tử.

Anh có vẻ hoàn hảo trong mọi lĩnh vực, đúng với vai một nam chính.

Giỏi kiếm, giỏi ma pháp, và cũng đã có con……

Nếu như anh biết cách sử dụng ether, anh sẽ trở thành người hỗ trợ toàn năng cho nhân vật chính.

“Vậy chúng tôi sẽ đợi trong bóng râm ạ.”

Hiệp sĩ Élisabeth nhanh chóng đi về phía Ganael.

Cô hẳn đã mang đồ ăn vặt theo cùng vì cô có mùi như bỏng ngô mặn.

Tùy tùng của Hoàng tử đi phía sau cô.

Thế nào đi nữa, tình huống này cũng không hoàn toàn tệ với tôi.

Sẽ là tốt nhất nếu như tôi không có ở đây, nhưng đây chắc chắn là một dấu hiệu có ích để báo rằng hai người họ vẫn sẽ có lý do để gặp mặt ngay cả khi hôn ước của họ đã bị hủy bỏ.

Mặc dù cốt truyện ban đầu đã bị vặn xoắn, có vẻ như cốt truyện chính RoFan vẫn còn nguyên vẹn.

Hoàng tử và Christelle nhìn nhau một lúc lâu, như thể củng cố suy nghĩ của tôi.

Phải, người đồng đội toàn năng cũng có thể trở thành người yêu mà.

“Xin kính chào Hoàng tử điện hạ.”

“……”

Nhưng ngay cả khi Christelle gửi lời chào, tên Hoàng tử còn chẳng buồn mở miệng đáp lại.

Tôi có thể nhìn thấy nhân vật chính nhíu mày trước thái độ lồi lõm của tên này.

Tôi thầm tặc lưỡi. Vậy có nghĩa là tôi đáng lẽ ra nên hoàn toàn mặc kệ cô mới đúng. Nhưng điều ấy hơi khó……

“Xin chào, Hoàng tử.”

“Không có chuyện gì cậu không nhúng tay vào nhỉ.”

Tôi chào anh vì nghĩ rằng anh cũng sẽ mặc kệ tôi, nhưng anh ngay lập tức trả lời tôi như vậy.

Tên này bao nhiêu tuổi mà liên tục nói không kính ngữ vậy?

Không, ngay cả nếu anh lớn tuổi hơn tôi, cách nói chuyện của anh cũng có vấn đề.

“Xin đừng bẻ cong sự thật ạ. Hai người đang tham gia vào lớp học của tôi mà ạ.”

Khi tôi trả lời, Christelle nhìn lên tôi còn Hoàng tử nhìn xuống tôi.

Trong khoảnh khắc, tôi nghĩ rằng đáng lẽ tôi không nên nói lại như vậy. Trước mặt hai người này, tốt hơn là tôi nên xóa bỏ sự tồn tại của tôi như một người chết vậy.

“Chúng ta kết thúc chào hỏi và bắt đầu thực hành nhé? Christelle, Cédric. Hai đứa đi đến giữa sân tập đi.”

Vị cứu tinh của tôi vào lúc ấy là Hồng y. Tôi quay đi không chút ngần ngại khi nghe thấy chất giọng dịu dàng của bà.

Tôi ngồi cùng với các khán giả, và Benjamin đưa tôi trà hoa hồng với những cánh hoa hồng đông lạnh, khen rằng tôi đã vất vả rồi.

Cảm giác như chúng tôi đang đi dã ngoại vậy.

“Xin kính chào Vương tử Jesse Venetiaan cao quý. Tôi là David Capucon, tùy tùng tổng quản của Hoàng tử Cédric điện hạ.”

Người tùy tùng đi theo Hoàng tử trang nhã chào tôi.

Đây là lần đầu tiên tôi gặp ông, nhưng tôi có thể ngay lập tức nhận ra rằng ông là người rất lịch thiệp, khác với Hoàng tử.

“Xin chào, David. Rất vui được gặp ông.”

Tôi mỉm cười và trả lời, sau đó ra hiệu bằng ánh mắt với Hiệp sĩ Élisabeth.

Cô ngay lập tức hiểu ý và bước vài bước về phía sau.

Sau khi đảm bảo rằng không ai đang nghe trộm, tôi thì thầm hỏi cô.

“Sadie như thế nào rồi ạ?”

Biểu cảm trên gương mặt Hiệp sĩ Élisabeth biến đổi khi nghe câu hỏi của tôi.

Cô nhíu mày và mím môi, thể hiện những cảm xúc phức tạp.

“……Ưm, cậu nhóc đang ổn ạ. Thực ra là rất khỏe mạnh ạ.”

“Vậy ạ? Tôi nghĩ rằng hai thần thú đã được phong ấn ở Hoàng cung cho đến tận hôm qua. Với một lượng lớn ether được sử dụng như vậy, hẳn cậu bé đã phải chịu đựng nhiều.”

“Cậu bé chăm sóc cơ thể mình rất tốt nên giờ cậu ổn rồi ạ. Cậu cũng uống trà ngon nữa.”

“Thế thì tốt quá ạ.”

“Có phải trà bồ công anh không nhỉ……”

— Kwaang!

— Shaaaaaaaaa……

Tiếng nổ lớn vọng lại từ đằng xa. Tôi và các khán giả đồng loạt quay về phía trung tâm của sân đấu tập.

Một cột nước lớn bằng cơ thể của Hoàng tử không thể phóng thẳng về phía trước do bị chặn bởi những thanh kiếm tập đang cắm trên mặt đất.

Tôi tự động há hốc mồm kinh ngạc. Tôi có thể nghe thấy giọng của Hồng y từ phía xa.

“Điểm khác biệt giữa ma pháp sư và Thánh hiệp sĩ chỉ đơn giản như vậy. Những người sử dụng ether đặc biệt với các nguyên tố nước, lửa, không khí và đất trở thành Thánh hiệp sĩ, còn những người sử dụng các nguồn sức mạnh khác trở thành ma pháp sư. Ví dụ như ma lực của Cédric,”

Hoàng tử cầm kiếm bằng tay trái và đồng thời giơ tay phải lên.

“Phản ứng với kim loại.”

— Claaaang!

Anh vẽ một đường nằm ngang bằng ngón tay, và toàn bộ những thanh kiếm ở một bên được rút lên và bay thẳng về phía Christelle.

Các khán giả nhảy dựng lên vì kinh ngạc. Tuy vậy, nhân vật chính không tầm thường chút nào.

— Shaaaaaaaaa!

— Clang, clang!

Một bức tường nước bắn lên từ mặt đất chứ không phải đầu ngón tay của Christelle, và đánh bật các thanh kiếm.

Nước bắn lên nhanh đến mức bụi nước trắng xóa cũng văng ra xung quanh khu vực.

Cô mỉm cười và siết chặt tay phải thành nắm đấm.

Và rồi chiếc khiên chắn bằng nước nhanh chóng chuyển thành một quả cầu. Năng lực thích nghi của cô thật siêu phàm.

“Người đang gây khó dễ quá mức đối với một tân binh đấy ạ.”

Christelle chỉ trích Hoàng tử và vươn tay ra.

Một quả cầu nước lớn bay thẳng về phía Hoàng tử với tốc độ cao.

Thay vì né tránh, Hoàng tử chỉ cố định tay cầm trên kiếm và chém ngang qua không khí mà không do dự.

— Shaaaaa!

— Kwaaa!

Kiếm khí hùng tráng va thẳng vào nước. Nhiệt độ ở đầu mũi kiếm khiến quả cầu nước bốc hơi thành sương mù.

Không khí trong sân đấu tập run rẩy. Khi mọi thứ có vẻ như đã kết thúc,

— Shaaa!

— Papapow!

Những chiếc móng đinh bằng nước đâm thẳng về phía sau lưng của Hoàng tử, và ngay lập tức các thanh kiếm tập bay đến để chặn toàn bộ chúng.

Anh thậm chí còn không quay lại nhìn.

Các giọt nước bắn tung tóe khắp nơi, làm ướt tay áo và tóc của Hoàng tử.

“Một Thánh hiệp sĩ mà tấn công từ đằng sau, ngay cả Chủ thần cũng sẽ cười.”

Anh khịt mũi. Ánh mắt của Christelle trở nên lạnh lẽo.

Hồng y bắt đầu hòa giải hai người họ.

“Hai người ấy trông rất hợp nhau ạ.”

Tôi nhận xét khi nhìn hai người họ.

Quả nhiên, cặp đôi nhân vật chính luôn luôn khác biệt dù thế nào đi nữa.

Tôi cũng đã nghĩ vậy khi nhìn họ nhảy ở Vũ hội, nhưng giờ đây tôi càng chắc chắn khi nhìn họ cùng đấu tập ở giữa ban ngày như thế này.

Mái tóc đen như bóng đêm và mái tóc màu hồng rực rỡ. Đôi mắt màu cam rực cháy và đôi mắt màu xanh xám lạnh lẽo. Nét đối lập ấy như thể một sự an bài kịch tính của tác giả.

Cả hai người họ đều có tính cách hiếu chiến, tôi nghĩ rằng họ có thể giao tiếp tốt một khi họ thân nhau……

“Sao vậy ạ?”

Các khán giả nhìn tôi như thể nhìn thấy ma.

“Vương tử, cái đó có hơi……”

— Kkii……

Ganael mở miệng như thể cậu bé vừa nghe thấy một điều gì đó rất khó hiểu.

Tôi hướng đến xe hoa vì có vẻ Demy cũng đang cảm thấy không thoải mái, và tôi nhận ra một tùy tùng đi đến từ xa.

Cô đang đi rất nhanh, gần như là chạy, nên có vẻ là việc rất khẩn cấp.

Cô cúi đầu chào trong kinh ngạc khi nhìn thấy chúng tôi đều đang ngồi quanh một chiếc bàn.

“Chuyện gì vậy?”

Natalie hỏi trước, nên có vẻ người phụ nữ này là một trong số các tùy tùng của Hồng y.

“Dạ, Hầu tước François Duhem vừa mới công bố giải thưởng cho người thắng cuộc của ‘Đại Thảo Phạt Ma Thú’ ạ.”

Sao vậy, đó là việc gấp đến vậy cơ à?

“Woah, là gì thế ạ?”

Đôi mắt của Hiệp sĩ Élisabeth sáng lấp lánh khi cô nói rằng năm nay cô cũng muốn tham dự.

Nhưng vậy, mọi người khác đều đang tỏ vẻ căng thẳng như cũng có cùng suy nghĩ với tôi.

Khi Hoàng đế và Hồng y đến lãnh địa của Gia tộc Hầu tước Duhem để chứng kiến Đại Thảo Phạt Ma Thú, Hoàng từ sẽ phải bảo vệ cung một mình.

Một con tin như tôi cũng sẽ bị kẹt ở đây. Cuộc thi săn ma thú không có liên hệ gì đến chúng tôi.

“Ừm, Thần vật…… ‘Hỏa Tinh Tuệ Kiếm’ sẽ trở thành giải thưởng ạ. Bệ hạ đang khẩn cấp tìm Đức Hồng y điện hạ vì vấn đề này,”

“Sao ạ?!”

Tôi, Hiệp sĩ Élisabeth và Ganael cùng lúc kêu lên.

Benjamin, Natalie và David đều tái nhợt khuôn mặt.

Không ai bảo ai, chúng tôi đều quay lại nhìn trung tâm của sân đấu tập.

Ba người ở đó cũng quay sang nhìn chúng tôi khi cảm nhận được ánh nhìn.

Thứ đập vào mắt tôi lúc ấy là thanh kiếm của Hoàng tử Cédric không biết đã bị gãy từ bao giờ.

Nhìn thái độ của tên này đi. Hắn lại làm gãy kiếm nữa……

<< Previous Chapter | Index | Next Chapter >>

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *