“Ừm, một sự cố lớn luôn. Frédérique đang rất giận dữ.”
Hồng y Boutier trả lời tôi thay cho hai người họ.
Giờ khi tôi nhìn kỹ, có vẻ như bà cũng đang không có tâm trạng tốt.
Tôi nhìn thẳng về phía Christelle, vì tôi đã ngầm đoán được điều gì đã xảy ra.
“Khi tôi đang ở trong buổi phỏng vấn của phu nhân Belliard, tiểu thư Sarnez cũng đang ở phòng kế bên. Có phải là……”
“Hoàng tử điện hạ cũng ở đó ạ.”
Christelle trả lời như thể cô đang hồi tưởng một khoảnh khắc thú vị. Giọng cô không biểu lộ chút hối hận nào cả.
Tôi choáng váng quay đầu về phía Hoàng tử.
Đôi mắt màu cam nhìn chằm chằm vào tôi như thể sẽ đốt cháy tôi vậy. Hắn bị làm sao thế……
Vậy là, có vẻ như sự cố ở sân đấu tập trong nhà lần trước là chưa đủ, hai người họ một lần nữa “đánh yêu” ngay tại Hoàng đế Cung.
Mặc dù đúng là Christelle đã thức tỉnh thành một Thánh hiệp sĩ, cặp đôi nhân vật chính này có vẻ như quá bạo lực.
Tôi cũng cảm thấy lo lắng cho những thanh thiếu niên đọc truyện.
Cho dù là mất kiểm soát cảm xúc, nhưng anh thật sự quăng đồ lung tung ngay cả khi mẹ của anh đang ở gần đấy à?
Còn Christelle, cô thậm chí còn dùng ether?
“Lần này hai người chắc chắn có lỗi rồi ạ. Hai người nên trở nên thân thiết hơn.”
Tôi nghiêm nghị nói. Và rồi Hoàng tử khẽ tặc lưỡi.
Christelle để lộ vẻ khó xử.
Tôi luyên thuyên đủ kiểu với phu nhân Belliard về Demy, đồ ăn, và đồ ăn mà Demy thích, bởi tôi sợ rằng bà sẽ phát hiện chuyện gì đang xảy ra ở phòng kế bên. Tôi cảm thấy may mắn vì mình đã làm vậy.
Tôi không muốn tưởng tượng bài báo sẽ được phát hành thế nào, và câu chuyện lãng mạn của họ sẽ đi lệch đến mức độ nào, khi mọi người biết rằng Hoàng tử và quý tiểu thư đã gây chiến ở Hoàng đế Cung.
Hai người họ không thể hẹn hò như người bình thường được à?
“Vương tử nói đúng đó. Christelle chỉ mới mười chín, nên cũng dễ hiểu nếu nó không thể kiểm soát được cảm xúc, nhưng Cédric, con sẽ tròn hai mươi lăm vào tháng Tám.”
Mười chín…… Tôi bị sốc bởi tuổi của nhân vật chính và liếc nhìn Christelle.
Tuổi ấy cũng là dễ hiểu, nhưng tôi chưa từng nghĩ quá nhiều về tuổi của họ.
Mười chín tức là bằng tuổi với Eunse.
Cho dù linh hồn xuyên vào cơ thể ấy là một nhân viên văn phòng tầm tuổi tôi, tôi cũng không thể nào coi một người trẻ đến như vậy là một đối tượng hẹn hò được.
Đương nhiên, ngay từ đầu tôi đã không có mong muốn hẹn hò cô rồi.
“Trong tuần tới, Cédric sẽ không được phép tham dự các sự kiện chính trị. Christelle cũng không được phép tham dự các lớp học của Thánh hiệp sĩ tập sự.”
Hồng y giải thích cho tôi. Hoàng tử chỉ nhìn vào khoảng không với ánh mắt cực kỳ bất mãn.
Mặc dù chưa chính thức trở thành Hoàng thái tử, có vẻ như anh cũng đang đảm nhiệm công chuyện của Đế quốc từng chút một.
Vậy là hiện giờ anh đang hai mươi tư tuổi.
Tên của đứa nhóc này còn chưa ráo mực trên gia phả, vậy mà dám nói trống không với một người anh lớn hơn bốn tuổi như tôi……
“Đó không phải là toàn bộ.”
Đôi mắt màu be ánh lên vẻ nguy hiểm dưới chiếc kính một mắt.
“Hai đứa đã làm hỏng nội thất trong Hoàng đế Cung và tăng thêm việc cho các tùy tùng, nên hình phạt của hai đứa là lau dọn cổng ma thuật dưới lòng đất. Không ai được phép giúp.”
“Đại mẫu.”
“A……”
Giọng của Hoàng tử chùng xuống đến mức u ám. Christelle chỉ hít vào một hơi.
Tôi không biết cổng ma thuật dưới lòng đất ở đâu, hay trông nó như thế nào, nhưng cùng nhau lau dọn khiến họ giống như học sinh cấp ba vậy.
Khi nhìn hai người để lộ vẻ bất mãn, tôi không thể không bật cười.
“Vương tử có thể trở thành người giám sát.”
“Dạ?”
Nụ cười ngay lập tức bốc hơi khỏi miệng tôi. Sống lưng tôi lạnh toát vì cú tấn công bất ngờ này.
“Tại sao tôi……”
“Chúng ta cần một người giám sát để hai đứa nó không đánh nhau nữa, vậy nên sẽ tốt hơn nếu như người ấy hiểu rõ cả hai đứa nó, không phải sao? Và nếu như ta gửi một người không có địa vị cao, hẳn hai đứa nó sẽ không chịu lắng nghe.”
‘Mọi người cũng sẽ đều bận rộn với công việc nữa’, bà nói thêm.
Đó là cách bà nói một cách hoa mỹ rằng một kẻ vô công rồi nghề như tôi nên đi chăm lo lũ trẻ này.
Nhưng tôi cũng có một quân bài tẩy để sử dụng trong tình huống này.
“Tôi cũng cần phải đi lắng nghe lời xưng tôi ạ.”
“Hai đứa trẻ này đã phạm tội với Hoàng đế của Đế quốc. Hãy nhìn chúng gột sạch tội lỗi trước.”
“……”
Điều này quá mức mà quân bài của tôi có thể chống cự được. Tôi cảm thấy muốn khóc.
Nếu như muốn đánh nhau, hai người họ hẳn nên đi thật xa khỏi nhà để đánh nhau mới đúng. Tại sao họ cứ phải đánh nhau ở nhà và khiến lửa bén vào tôi ngay cả khi tôi không làm gì……
“……”
“……”
Tôi ngẩng đầu, cố gắng kìm lại lời cằn nhằn, và chạm mắt với đôi mắt màu xanh xám của Christelle.
Tôi không thể không nghiến răng khi nhìn ra niềm vui ánh lên trong mắt cô.
Lần này, tôi quay về phía Hoàng tử đang ngồi cách Christelle khoảng 3 mét.
Tôi có thể thấy được anh mặc kệ ánh nhìn của tôi và che miệng với bàn tay đeo găng. Này, tên……
“Vì mặt trăng của Thần quốc sẽ chịu khổ thay cho chúng ta, nên Hoàng đế Cung sẽ phục vụ bữa trưa cho cậu. Một bữa trưa đầy đủ, không có giới hạn.”
“……Tôi sẽ tận tâm hoàn thành nhiệm vụ ạ.”
Tôi trả lời. Chết tiệt.
Đằng nào chuyện này cũng đã xảy ra, tôi tốt hơn nên làm việc thật chăm chỉ và đưa Ganael, Benjamin, và Demy đến ăn cùng.
*
Tôi, Hoàng tử Cédric và Christelle bị sút ra khỏi văn phòng của Hồng y.
Có lẽ Hồng y đã thông báo trước, vì tôi có thể nhìn thấy khoảng mười thành viên Đội Cận vệ đứng đợi ngoài cửa.
Họ kính cẩn chào và rồi ngay lập tức hộ tống chúng tôi.
Tôi giải thích qua với Benjamin và Ganael và bảo họ sẵn sàng ăn lát nữa.
“Tôi không biết là có cổng ma thuật ở Hoàng đế Cung đấy ạ.”
Giọng tôi vang vọng trên những bậc thang dẫn đến tầng hầm.
Chúng tôi đang di chuyển đến khu vực tối tăm nhất của Hoàng đế Cung.
Một vài thành viên Đội Cận vệ đang dẫn đầu nhanh chóng đốt đuốc để soi đường.
“Bởi vì nó chưa từng được sử dụng kể từ thời kỳ chiến tranh.”
Tôi không nói vậy để nhận được câu trả lời, nhưng Hoàng tử khẽ đáp lời tôi.
Tôi hồi tưởng về nội dung của những quyển sách lịch sử đã từng đọc, và gật đầu.
Cũng là hợp lý nếu như họ đóng cổng ma thuật sau khi chuyện như vậy xảy ra.
Tuy vậy, tôi chỉ có thể nói rằng họ thật sự rất tự tin khi đặt cổng ma thuật ở nơi Hoàng đế cư ngụ mà không phải là bất cứ cung điện nào khác.
— Cộp, cộp……
— Cạch, cạch……
Một lần nữa, chỉ có tiếng bước chân vang vọng.
Các thành viên Đội Cận vệ chỉ bước về phía trước như người máy, còn Christelle và Hoàng tử cũng không nói gì. Tôi đã tưởng rằng họ sẽ gây gổ.
Tôi ngẩng lên nhìn Hoàng tử đang đi cạnh tôi, và rồi quay lại nhìn Christelle đang đi đằng sau chúng tôi.
Họ thật sự không cãi vã chỉ vì tôi đang ở đây à?
“Hai người thật sự rất yên lặng ạ.”
“Cậu muốn chúng ta đánh nhau à?”
“Không ạ, tôi mong rằng hai người sẽ trở nên thân thiết ạ.”
Khi tôi trả lời, Hoàng tử khẽ nhíu mày, Christelle cũng không có vẻ đồng tình.
Tôi không thể hiểu được vấn đề giữa hai người họ.
Tôi cũng đã được nghe rằng hai người họ cư xử như kẻ thù rồi sau đó mới yêu nhau ngay cả trong nguyên tác tiểu thuyết, nhưng sau khi Christelle đạt được sức mạnh, có vẻ như họ càng trở nên bất hòa hơn.
“Chúng tôi đang kết thân ạ.”
Christelle đột nhiên nói vậy khi chúng tôi đang cùng di chuyển xuống dưới. Tuyệt vời.
“Quả là tin tốt ạ.”
“Tôi cũng được biết một bí mật của Hoàng tử điện hạ.”
Một vài thành viên Đội Cận vệ bất ngờ và chút nữa trượt chân. Trái lại, gương mặt tôi trở nên rạng rỡ hơn.
“Thật sự rất tuyệt ạ.”
“Tuyệt?”
Hoàng tử sắc bén hỏi lại. Xung quanh tên nhóc này đang tràn đầy sát khí.
Khoan, không phải thông thường hai người sẽ kết thân bằng cách chia sẻ bí mật hả? Sao tôi không được phép nói gì hết vậy.
“Thật tuyệt khi có bạn bè có thể chia sẻ bí mật cùng ạ.”
“Chúng ta sắp đến rồi ạ. Lối này ạ, thưa điện hạ.”
Hoàng tử có vẻ như sắp phản bác lời tôi, nhưng một thành viên Đội Cận vệ thông báo với chúng tôi vào lúc ấy.
Chúng tôi nhìn lên cánh cửa đá khổng lồ bao phủ tầm nhìn.
Khác với những tầng trệt ở trên với những bức tường đá cẩm thạch Carrara được trang trí đẹp đẽ, tầng hầm trông giống với một hầm ngục trong trò chơi điện tử.
Nhìn tổng thể, tầng hầm tối tăm và ảm đạm, trần nhà cũng cao, và bầu không khí thì lạnh ngắt.
Tuy vậy, tôi cũng không nhìn thấy chuột hay bọ, có lẽ vì nơi này vẫn thuộc về Hoàng cung.
“Chúng tôi sẽ mở cửa ạ.”
Khi Hoàng tử gật đầu, những thành viên Đội Cận vệ tập hợp lại và đẩy cánh cửa đá.
— Rầm……
Cánh cửa mở ra một cách nhẹ nhàng và không gây cản trở gì mấy. Có vẻ như nó không bị khóa.
Mọi thứ đều thật tuyệt vời, vì đây là lần đầu tiên tôi đến một nơi như thế này kể từ khi xuyên không.
Tôi nghĩ rằng có lẽ Eunse cũng chưa từng đọc về điều này. Ngay sau đó, khu vực rộng lớn hiện ra trước mắt tôi.
“Khụ, khụ!”
“Khụ khụ!”
“Hắt xì!”
Những thành viên Đội Cận vệ đi vào trước để đốt đuốc và kiểm tra độ an toàn vẫy tay xung quanh, ho và hắt hơi.
Có những người còn rơi nước mắt và sụt sịt mũi.
Tôi và Christelle đi theo Hoàng tử, người đang đi phía trước với những sải chân dài.
“……Bao giờ thì sẽ dọn xong chỗ này được?”
Tôi lẩm bẩm.
Hành lang vẫn luôn có chút lạnh lẽo nhưng sạch sẽ, còn căn phòng này với cổng ma thuật dường như là nơi đã rất lâu rồi chưa có người vào.
Mạng nhện giăng đầy trên trần nhà, và sàn nhà phủ đầy bụi đến mức không thể nhìn ra màu của nó.
Hoàng đế hẳn đã rất tức giận.
Quả là vậy, do hai người họ gây rối như vậy ngay trong Hoàng đế Cung, họ cũng nên cảm thấy may mắn rằng họ đã không bị bỏ tù hay trục xuất.
Liệu vợ chồng Công tước Sarnez đang nghĩ gì nhỉ?
“Ừm, chổi và các xô nước đã được chuẩn bị rồi ạ. Ở đây cũng có thảm lau……”
“Điện hạ, nếu như việc này quá khó, chúng tôi cũng có thể giúp ạ……”
“Chúng tôi có nên chuẩn bị một chỗ để ngồi không ạ?”
Những thành viên Đội Cận vệ khi trước vẫn luôn giữ vững biểu cảm chuyên nghiệp, giờ đây cũng tỏ ra lúng túng khi bỏ mặc chúng tôi ở một nơi như thế này.
Đương nhiên, họ cũng đã thông báo rằng họ sẽ canh gác từ hành lang đến lối vào của các bậc thang.
Tuy vậy, có vẻ như họ cảm thấy không ổn với việc bỏ mặc một người sẽ kế thừa Hoàng vị trong tương lai, một Vương tử nước ngoài, và một tiểu thư quý tộc với công việc nặng nhọc như thế này.
“Không sao đâu ạ. Xin hãy đi làm việc của mọi người.”
Cuối cùng, tôi mở lời để làm họ bình tĩnh lại.
Hoàng tử chỉ đang đứng yên như một bức tượng với gương mặt như tượng tạc của anh, còn Christelle đang gây rối xung quanh kể từ khi nãy, nên tôi là người duy nhất có thể xử lý việc này.
“Vương tử Jesse, nhưng mà……”
“Hai người họ đã gây rối với Hoàng đế bệ hạ và hiện đang ở đây để nhận trừng phạt. Mọi người không có ý định bao che họ đâu đúng không ạ?”
“H, hoàn toàn không phải ạ!”
Các thành viên Đội Cận vệ nhanh chóng hô lớn. Dường như họ đã bình tĩnh lại.
“Vâng, vậy nên mọi người có thể đi được rồi ạ. Xin đừng lo lắng. Tôi sẽ trông chừng hai người họ.”
Tôi mỉm cười và tiễn họ ra cửa.
Các cận vệ tỏ ra do dự, nhưng rồi họ cũng nhanh chóng di chuyển.
Tôi vẫy tay và chậm rãi quay đầu lại. Phù……
“Hai người có làm được không ạ?”
“Không có lý gì ta không làm được.”
Hoàng tử trả lời câu hỏi của tôi. Khí thế để biến một việc không thể thành có thể, quả thực là rất tốt.
Người giám sát này không mong muốn gì nhiều từ hai người cả……
“Tôi sẽ làm một mình ạ.”
Christelle xen vào. Tôi có chút bất ngờ và nhìn về phía cô.
Nhân vật chính của chúng ta mở rộng lòng bàn tay, và ngay lập tức, một quả cầu nước bằng cỡ quả bóng rổ xuất hiện.
Woah, có lẽ nào là vậy.
“Tôi được bảo là không được phép nhận giúp đỡ, nhưng tôi chưa từng được bảo là không được phép sử dụng năng lực ạ.”
Cô mỉm cười như một đứa trẻ tinh nghịch. Tôi không thể không bật cười.
*
— Róc rách, róc rách!
— Shaaaa……
Một làn sóng khổng lồ chạm tới trần nhà xoáy quanh căn phòng hình tròn, và va mạnh lên những bức tường xung quanh.
Phía dưới, những dòng nước nhỏ hơn cả ngón tay út chảy trên mặt sàn như rắn.
Những dòng nước thu dọn bụi bẩn, chảy thành một dòng suối và đổ thẳng xuống cống bên ngoài cửa.
Quá trình này đã diễn ra khoảng 20 phút.
Tôi đứng ở phía bên phải của cửa ra vào và hô lớn.
“Tiểu thư, cô có ổn không ạ?”
“Vâng, tôi vẫn chưa cảm thấy đau đầu ạ!”
Tôi nghe thấy giọng nói tràn đầy năng lượng của Christelle vọng ra từ trong phòng.
Theo như những gì được viết trong sách, các Thánh hiệp sĩ rất thích sử dụng thần lực.
Phần trong sách viết rằng họ cảm thấy tự do và phấn khích khi sử dụng ether đặc biệt có vẻ như là sự thật.
Tôi nhìn về phía Hoàng tử đang tựa lưng vào phía bên trái của cánh cửa.
Ngay cả khi tôi chỉ nhìn được một nửa gương mặt, biểu cảm của anh vẫn rất nghiêm nghị, và điều ấy khiến tôi nghĩ đến một người. Trước khi kịp suy nghĩ, tôi buột miệng nói.
“Ừm, sẽ ổn thôi ạ.”
“……”
Có vẻ anh không hiểu ý tôi. Tôi khẽ đằng hắng.
“Tôi đang nói về Sadie ạ.”
Đôi đồng tử của Hoàng tử mở lớn.
“Ý cậu là gì,”
“Có thể vào được rồi ạ!”
Christelle vui vẻ hô lớn. Nước bẩn ở trên sàn đã biến mất mà không để lại dấu vết.
Căn phòng mà tôi đang nhìn hoàn toàn khác hẳn so với căn phòng chúng tôi đã nhìn vào 30 phút trước.
Tôi cảm thấy tôi nên bật nhạc < Love House > lên. Ôi trời ơi…… (TL’s note: Một show Hàn Quốc, về nhạc mà Jesse đang nói, có thể nghe ở link này: https://www.youtube.com/watch?v=Wg4bp9_JCuw)
Vẫn cứ buồn cười vụ hiểu lầm này:))