Tôi thầm nhắc lại tên của mình, ‘Jung Yeseo’, trong đầu một lần nữa. [1]
“Thưa Vương tử?”
Ánh mắt của Benjamin và các tùy tùng đang đổ lên tôi. Tôi chỉ có thể đứng yên, không biết nên nói gì.
Một nhân vật hư cấu, có tên giống tôi, và là người mà tôi biết.
Chỉ có duy nhất ‘Jesse Venetiaan’.
“Ah……”
Đột nhiên, tầm nhìn của tôi trắng xóa, và tôi cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Như thể toàn bộ máu đang rút xuống khỏi đầu tôi.
“Vương tử!”
“Người có ổn không ạ?”
Các tùy tùng trẻ trở nên bối rối khi nghe thấy giọng kinh ngạc của Benjamin.
Tôi gắng gượng chống thân mình với tay vịn của ghế bành.
Khi chậm rãi ngồi xuống và ngẩng đầu lên, tôi nhận ra mình có thể nhìn rõ lại, và cơn chóng mặt cũng dần biến mất.
Vào lúc này, tôi cần chút thời gian để sắp xếp mọi thứ.
Nhìn những gương mặt nhuốm vẻ lo lắng và bất an, tôi mỉm cười như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
“Tôi nghĩ rằng mình thực sự đã kiệt sức sau chuyến đi vừa rồi. Tôi có thể ở một mình trong một lát không ạ?”
*
“Thảo nào.”
Tôi tự động nói chuyện với bản thân khi ngồi một mình. Thảo nào người này trông quen thuộc đến vậy.
Đây không phải lần đầu tôi nhìn thấy Jesse Venetiaan. Eunseo đã vô số lần cho tôi xem fan art của anh.
“Vâng?”
Vị tùy tùng trẻ, người tôi nhờ mang túi đến chỗ tôi, mở to mắt.
Đó là một phần đồ đạc mà chủ nhân của cơ thể này, Jesse Venetiaan, đã mang theo từ Thần quốc.
Tôi cảm thấy tội lỗi vì đã khiến đứa trẻ kinh ngạc không vì lý do gì, nên đã bảo cậu bé đi nghỉ một cách dịu dàng nhất có thể.
Sau khi cậu bé đóng cửa và đi khuất, tôi ngồi lên sàn và mở túi.
“……Sao anh ta có thể đến đây tay không như thế này vậy?”
Lẽ dĩ nhiên, anh sẽ không thể mang quà đến khi tới đây với tư cách một con tin, và anh cũng không cần mang nhiều đồ khi Hoàng thất sẽ lo liệu mọi thứ kể cả trang phục, nhưng anh ta có cần mang ít đồ như vậy không?
Tôi thậm chí kiểm tra cả các ngăn nhỏ trên túi, nhưng tất cả những gì tôi tìm được từ hành lí của Vương tử là một quyển sổ nhỏ, và một vài bộ đồ có vẻ như anh đã mặc trên đường đến đây.
Không có vũ khí, bảo vật, tiền, hay bất cứ thứ gì cả.
Hoặc cũng có thể Hoàng thất đã lấy hết tất cả.
“Aigoo.”
Tôi ngồi khoanh chân và mở quyển sổ ra.
Tôi mong rằng anh sẽ viết gì đó trên đường tới đây, nhưng trên quyển sổ ấy thậm chí còn không đọng một giọt mực nào. Tên lười biếng.
Tôi đưa nó gần lò sưởi để xem thử có ma pháp nào sẽ được kích hoạt dưới ánh sáng hay không.
Nhưng cũng không có gì xảy ra cả.
“Tên này sống thoải mái nhỉ, thực sự.”
Tôi đánh giá Vương tử và rồi lật về trang đầu tiên của quyển sổ.
Để sắp xếp những gì tôi đã biết, tôi cần giấy để viết, nên tôi nghĩ rằng mình nên dùng quyển sổ này để viết và cầm theo trên mình.
Tôi ngồi trước bàn, lúng túng cầm lên cây bút lông.
Chất lỏng màu đen chảy ra khi tôi ấn cây bút lên sổ.
Tôi viết tên quyển tiểu thuyết tôi đã xuyên vào ở dòng đầu tiên.
< Trở thành Tiểu thư Dị giới Sau khi Bỏ việc >.
Tôi hít vào một hơi khi cảm thấy bàn tay đang run rẩy không vì lý do gì.
“Jung Eunseo, em đã làm cái gì vậy……”
Tôi lẩm bẩm tên của em gái và rồi viết xuống mọi thứ mà tôi vẫn còn nhớ.
Trở thành Tiểu thư Dị giới Sau khi Bỏ việc, viết tắt là ‘TTTTDGSKBV’. Tiểu thuyết kỳ ảo lãng mạn (Romance Fantasy) bán chạy bậc nhất Đại Hàn Dân Quốc.
Thể loại kỳ ảo lãng mạn (Romance Fantasy) hay được viết rút gọn là ‘RoFan’, và TTTTDGSKBV gần như viết lại lịch sử của RoFan và liên tục phá kỷ lục bán truyện ngày qua ngày.
TTTTDGSKBV luôn đứng đầu ở thể loại RoFan trên mọi trang web tiểu thuyết mạng, và nó cũng chiếm vị trị đầu ở bảng xếp hạng thời gian thực, theo ngày, theo tuần và tháng.
Kể cả những người không đọc RoFan cũng biết tên và bìa của TTTTDGSKBV.
Do là quyển tiểu thuyết đầu tiên trong giới RoFan đạt được hàng triệu lượt bán, nó cũng được mở rộng sang các phương tiện giải trí khác.
Đầu tiên là webtoon, và độ nổi tiếng của nó khiến cho trang truyện webtoon hàng đầu của Hàn Quốc sập web trước khi chương đầu tiên được đăng tải.
Tin tức về chuyển thể hoạt hình nhận được một nguồn đầu tư lớn cũng được đăng tải.
Drama CD của TTTTDGSKBV với sự góp mặt của những diễn viên lồng tiếng hàng đầu cũng bán sạch sau hai phút mở đặt hàng trước, và các người hâm mộ phàn nàn quá nhiều đến nỗi họ phải tăng doanh số bán lên 300%.
Gần đây, các diễn viên hàng đầu cũng được mời đến để thu âm audiobook, và nhạc OST chính thức của TTTTDGSKBV cũng được thêm vào.
Bài hát chủ đề của nhân vật chính đã được hát bởi một thần tượng nổi tiếng, và dễ dàng đạt được vị trí đầu trên các bảng xếp hạng.
Tại sao tôi biết tất cả những điều này?
“Không biết nên cảm thấy may mắn hay xui xẻo vì điều này nữa đây.”
Em gái của tôi, Jung Eunseo (20 tuổi, sinh viên), là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của bộ này.
Tính từ ‘cuồng nhiệt’ có vẻ không đủ để miêu tả, nhưng đại khái là như vậy đó.
TTTTDGSKBV bắt đầu khi Eunseo 19 tuổi, vào khoảng tháng Giêng năm ngoái.
Đối với Eunseo, người đang phải chịu áp lực trở thành học sinh cuối cấp vào tháng Ba, TTTTDGSKBV là nơi để em kiếm tìm sự bình yên.
TTTTDGSKBV cũng là nguồn an ủi lớn khi em trượt kỳ thi thử tháng Sáu, và cuốn tiểu thuyết ấy cũng tiếp sức mạnh để em làm tốt vào kỳ thi thử tháng Chín.
Khi kỳ thi thật vào đại học thành công rực rỡ, ừ thì. Tôi cũng không cần nói thêm nữa.
‘Đây là cuốn tiểu thuyết của đời em, thật tâm đó. Em sống thế nào khi nó kết thúc đây?’
Eunseo nhỏ hơn tôi chín tuổi và nhỏ hơn anh trai tôi mười hai tuổi.
Anh trai và tôi nuôi lớn em như thể là con gái chúng tôi vậy, và tình yêu bão tố của em đối với TTTTDGSKBV cũng cuốn lấy chúng tôi như thể những tờ rơi quảng cáo phòng gym trên đường.
Sau khi đăng ký các khóa học ở đại học, tôi phải giữ máy chủ để đặt hàng trước bản drama CD, còn anh trai tôi, người làm việc tại nhà, được giao trọng trách với OST của TTTTDGSKBV.
Eunseo cũng nhấn mạnh rằng chúng tôi cần giúp lượng người nghe tăng lên.
Khi ba anh em ngồi quanh bàn ăn, TTTTDGSKBV luôn là chủ đề nói chuyện.
Eunseo luôn luôn phân tích nội dung của chương mới ra hằng ngày và thậm chí còn diễn thuyết về việc tại sao nam thứ ‘Jesse Venetiaan’ nên là nam chính.
‘Crapdric thật sự tồi tệ. Hắn lại phạm tội với Christelle của chúng ta một lần nữa. Câu trả lời đúng nhất là nên đến với Jesse.’
Lúc đầu, tôi cảm thấy rất khó xử khi nghe Eunseo nói về một nhân vật cùng tên với tôi.
Nhưng cũng như mọi thứ khác, dần dần tôi quen với nó. Dù sao anh ta cũng chỉ là một nhân vật tiểu thuyết.
‘Nhân vật nam chính tên là Crapdric hả?’
‘A, anh. Lần trước anh cũng hỏi thế rồi mà.’
‘Các fan hâm mộ gọi hắn là Crapdric vì mọi hành động của hắn đều như rác vậy’. [2]
Eunseo đã thuyết phục anh trai và tôi đọc TTTTDGSKBV vô số lần.
Thế nhưng anh tôi dừng đọc sau khoảng nửa quyển, bảo rằng nó không phải gu tiểu thuyết của anh, và Eunseo tuy thất vọng nhưng cũng không ép buộc anh.
Còn tôi, vào năm ngoái, tôi bận rộn với việc xin nghỉ một công việc và xin một việc mới.
Khi đã được chấp nhận vào công việc mới, tôi một lần nữa bận rộn với việc thích nghi.
Tôi thậm chí còn không thể đọc tiếp ba hay bốn tiểu thuyết mạng mà tôi đang đọc dở.
Eunseo hiểu tình hình của tôi nên không tiếp tục thuyết phục tôi đọc nữa, và khi Eunseo đỗ đại học, câu chuyện về TTTTDGSKBV cũng nguội dần.
Anh trai hay nói rằng anh thích nghe Eunseo nói về TTTTDGSKBV hơn là bản thân cuốn tiểu thuyết đó.
Tôi còn chưa từng đọc TTTTDGSKBV, nhưng tôi đồng tình với anh.
Đúng vậy đó.
Tôi còn không phải là độc giả của TTTTDGSKBV. Chết tiệt.
“Sao mình lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết mình còn chưa từng đọc chứ?”
Tôi chỉ có thể bật cười khó tin.
Nhưng giờ khi tôi biết rằng tôi là Jesse Venetiaan, tôi có thể đoán được tại sao mình lại xuyên vào cơ thể này.
Đó là vì Eunseo đã khóc hết nước mắt sau khi đọc chương ngày hôm qua.
Đứa nhóc ấy bảo rằng nó cảm thấy trống rỗng, sẽ gửi một lá thư đến tác giả, và làm loạn lên, sau đó nói rằng ‘em sẽ đi ngủ trước rồi nghĩ tiếp vào ngày mai’ rồi về phòng trước 10 giờ tối.
Jesse Venetiaan, đã chết vào chương mới nhất.
“Đây là xuyên không linh hồn, và hồi quy nhỉ.”
Một tên đã chết giờ đây vẫn còn sống, nên có vẻ ai đó đã gửi tôi về quá khứ để cứu tên này.
Lý do vì sao một người ngẫu nhiên như tôi xuyên không vào đây, thay vì một độc giả của truyện, ắt hẳn có liên quan tới Eunseo.
Không, không phải nên để Eunseo, người biết tường tận mọi chi tiết của tiểu thuyết, xuyên vào đây sẽ tốt hơn sao? Tại sao lại là mình?
Eunseo là một đứa trẻ cứng rắn và độc lập.
Khi bất cứ chuyện gì xảy ra, con bé sẽ là người tự mình giải quyết thay vì trông đợi vào tôi hay anh trai.
Vậy thì có thể nỗi buồn của Eunseo là lý do tôi xuyên vào đây, nhưng có thể có một người khác đích thân gửi tôi tới đây?
“……Không có câu trả lời nào cả, thật sự.”
Càng nghĩ về nó, tôi càng cảm thấy rối rắm.
Tôi quyết định sẽ chỉ làm những điều có thể làm vào bây giờ, và dần dần tìm hiểu từng thứ một.
Tôi viết tên của tôi, hay đúng hơn là cái tên mà tôi sẽ được gọi ở đây, vào quyển sổ.
Tôi cũng ghi xuống những điều tôi đã biết.
∙ Jesse Venetiaan
Nhân vật mà tôi đang xuyên vào. Nam thứ của TTTTDGSKBV. Vương tử của Thần quốc.
Bị bắt làm con tin và giam giữ ở Cung Juliette, chưa rõ lý do.
Trong tương lai, chết trong chiến tranh khi bảo vệ Hoàng thái tử.
Và tôi viết tên của nhân vật chính bên dưới. ‘Christelle’……
“Họ của cô ấy là gì nhỉ. Sarkozy?”
Không phải. Tôi không nghĩ là như thế.
Nhớ tên họ của cô không phải điều dễ dàng khi Eunseo luôn gọi cô là ‘đứa trẻ của chúng ta’ hay ‘Chris của chúng ta’.
∙ Christelle
Nhân vật chính của TTTTDGSKBV. Tóc màu hồng lượn sóng, đôi mắt màu xanh da trời. Tính cách dễ thương.
Một nhân viên văn phòng bỏ việc, và rồi xuyên vào một người ở thế giới khác.
Vì cô được gọi là tiểu thư, ắt hẳn cô là con gái một gia đình quý tộc.
Tôi nhớ màu tóc và mắt của cô bởi tôi thường xuyên nhìn thấy bìa của TTTTDGSKBV.
Tôi cũng nhớ mặt người đàn ông ôm eo cô và bảo vệ bên cạnh cô.
“Tên thật của Crapdric là gì ấy nhỉ.”
Tên của nam chính là gì nhỉ.
Đó là một cái tên rất ngầu và phù hợp với nam chính, nhưng tôi không thể nhớ ra vì em gái tôi chỉ gọi anh là Crapdric.
Tôi nhớ rằng nó bắt đầu bằng chữ C.
∙ Crapdric
Nam chính của TTTTDGSKBV. Hoàng thái tử của Đế quốc. Tóc đen, mắt đỏ.
Chênh lệch chiều cao khá đáng kể so với Christelle.
Có vẻ như là một swordmaster.
Tính cách rất tồi tệ.
Tôi có thể nhớ rằng nam chính là Hoàng thái tử do Eunseo luôn luôn chửi anh bằng cách bắt đầu bằng ‘tên đó đáng lẽ Hoàng thái tử nhưng hắn……’.
Tôi cảm thấy đáng tiếc vì đã xuyên vào thế giới này dù chưa từng đọc tiểu thuyết, nhưng cũng may mắn thay vì tôi nghe em gái nói chuyện khá thường xuyên.
Tôi mong rằng tôi có thể tiếp tục nhớ được những thứ tôi nghe được từ con bé.
Bắt đầu từ đó, tôi viết xuống mọi thứ mà tôi có thể nhớ được.
Những điều mà em gái nói khi khóc vào tối hôm qua, những điều em nói vào tuần trước, và cả những điều em kể khi chúng tôi đi ăn ngoài vào tháng trước.
Tốt hơn là viết hết mọi điều mà tôi nhớ được bây giờ, bởi tôi có thể lẫn lộn hay quên mất chúng trong tương lai.
Viết tay cũng khiến tôi dễ dàng nhớ hơn.
Sau khi viết kín khá nhiều trang giấy, tôi nhận ra mặt trời đã lên cao.
Tôi viết đề mục cuối cùng.
∙ Mục tiêu của mình
Nếu như phỏng đoán của tôi là chính xác, tôi đã xuyên vào cơ thể này trong quá khứ để tôi có thể cứu cơ thể này khỏi cái chết trên chiến trường trong tương lai.
Chỉ có một cách chắc chắn duy nhất để cứu tên này. Đó là không tham dự chiến tranh.
Và cũng chỉ có một cách duy nhất để cứu một tên sẽ chết thay cho Hoàng thái tử. Đó là không được dính líu đến Hoàng thái tử.
Có thể sẽ có nhiều cách để không dính líu đến Hoàng thái tử, nhưng trong tiểu thuyết này, mấu chốt vấn đề là Hoàng thái tử và tôi là đối thủ cạnh tranh để giành trái tim một người con gái.
Eunseo nói rằng Jesse Venetiaan cứu Hoàng thái tử và chết thay cho anh là vì hạnh phúc của Christelle.
Bởi vậy, tránh dính líu với nhân vật chính Christelle cũng sẽ tăng khả năng sống sót.
Tôi ngừng suy nghĩ và viết xuống dòng cuối cùng.
∙ Mục tiêu của mình
Đừng dính líu đến các nhân vật chính, và sống sót cho đến cùng để có thể về nhà an toàn!
Đừng làm điều gì nổi bật, chỉ yên lặng ăn uống để giữ bản thân sống sót.
Đừng làm điều gì trái lương tâm, nhưng cũng đừng nhảy vào vấn đề gì mà người khác có thể giải quyết được.
Lịch thiệp với cả người cấp trên và cấp dưới.
“Ừ thì, cũng không khó với một người cô độc như mình.”
Sẽ là vấn đề nếu như tôi phải xen vào mối quan hệ giữa hai người họ, nhưng nếu mục tiêu là hoàn toàn không dính líu đến họ, tôi tự tin vào bản thân mình hơn bất cứ ai khác.
Tôi cảm thấy tự hào về việc luôn luôn cô độc.
____________
TL’s notes:
[1] ‘Yeseo’ (tên gốc của nhân vật chính trong tiếng Hàn) và ‘Jesse’ (tên mới của nhân vật chính trong tiếng Hà Lan) được phiên âm giống nhau và đều được viết là 예서 trong nguyên tác. Đây có thể được coi là chơi chữ trong tiếng Hàn, nên tên mới và tên cũ của nhân vật chính có thể được coi là giống hệt nhau.
[2] Trong nguyên tác, biệt danh của nam chính là ‘Céregi’, ghép giữa tên của anh, bắt đầu bằng ‘Cé’ và từ ‘sseuregi’ nghĩa là rác. EAP dịch là ‘Crapdric’, ghép giữa ‘crap’ và phần tên ‘dric’ của nam chính. Mình sẽ mượn từ ‘Crapdric’ từ EAP luôn.